Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Đăng Nhập

Quên mật khẩu

Google Search

Ngày 28-2. 7 ngày...

Go down

Ngày 28-2. 7 ngày... Empty Ngày 28-2. 7 ngày...

Bài gửi by megara_chan Sat Feb 28, 2009 4:26 pm

Giật mình nhìn vô tờ lịch, khẽ cười, một nụ cười chua chát... 28 tháng 2...6 tháng 3... 7 ngày nữa...

Cái quãng thời gian mình được sinh ra cũng đã dài đến hơn thập kỉ rồi, vậy mà nhìn xem, chẳng có gì cả...
Liên tiếp, 14 năm...

Năm đầu tiên, mẹ vui sướng khi có mình, mẹ hạnh phúc khi mình là con gái mẹ, và hơn hết, mình cũng vậy. Một cuộc sống hạnh phúc kéo dài 10 năm. Mười năm đầu tiên của một đời người, mười năm tuổi thơ, mười năm tràn ngập hạnh phúc. Cho đến khi...

Đã đến ngày rồi, ngày mình phải xa mái trường Đòan Thị Điểm thân yêu, ngày mình phải rời xa những người bạn thân thiết nhất để đến một ngôi trường khác, một ngôi trường quốc lập.
Nó kia rồi...sừng sững trước mắt, màu tường vàng đã xỉn thay cho màu vôi trắng toát trong tưởng tượng. Những bàn gỗ nâu bóng nhẫy do dùng lâu thay thế cho những cái bàn gỗ bóng lóang có thanh sắt củng cố cho vững chắc như ở Đòan Thị Điểm...Tất cả, đều khác với cái trí tưởng tượng ngây thơ.

Bước chân đầu tiên bước vào một môi trường mới, lạ lẫm, sẽ chẳng bao giờ nghĩ sẽ có ngày hôm nay, nhưng, cứ từng ngày, từng ngày, mọi thứ dần thay đổi.
Đầu tiên sẽ là những người bạn mới, những người bạn học từ trường Nghĩa Tân, những con người bị mình cho là thấp kém(Meg xin lỗi vì xúc phạm), nhưng sau này mới nhận ra... chính mình mới là kẻ thấp kém. Chính mình mới là kẻ phải xem xét lại bản thân, không phải họ.
Và rồi sau đó là những thầy cô mới. Mình khồng thể nào quen được với cái cách cứ mỗi tiết lại một cô, một thầy như thế, nó làm mình không ổn định. Nhưng rồi cũng quen, cũng quên đi rằng, mình là một con bé học Đòan Thị Điểm và dần hòa mình vào thế giới xung quanh.
Tiếp sau đó, không có gì khác ngoài điểm số. Mình chỉ học vì điểm số. Bài kiểm tra thì liên miên, hết miệng rồi lại đến 15 phút, không phải là một tiết thì sẽ là hai. Chẳng có cái gì còn như xưa nữa. Tất cả mọi thứ, mọi người đều thay đổi. Ngay cả bản thân cũng thay đổi.
Và cái điều thay đổi cuối cùng, cũng là cái điều mà mình khồn bao giờ mong nó đến rồi cũng đến. Thi học kì. Thi thì thi, mình chẳng thể ý thức được rằng nó quan trọng hơn cấp một rất nhiều. Mình lơ là, rồi mình đã làm mẹ buồn, không chỉ buồn về học tập, buồn về nhiều thứ. Mẹ đã buồn, nhưng mẹ không khóc, mẹ cũng không mắng, mẹ chỉ buồn, buồn một điều không muốn nói ra. Con gái mẹ lớn rồi.

Nói con gái mẹ lớn rồi là không đúng, vì với mẹ, con vẫn chỉ là một con bé mẹ có thể ôm gọn trong lòng bàn tay ấm áp. Nhưng về mặt nào đó, con đã lớn. Lớn hơn rất nhiều. Con đã lớn theo năm tháng, con đã lớn về suy nghĩ và hơn hết, con đã lớn với một tình thương dần hiện lên trong lòng. Con đã biết thương yêu người khác bằng chính tấm lòng của con, bằng chính bàn tay của con, chứ khồn còn ích kỉ như xưa nữa.




Chỉ bảy ngày nữa thôi, 7 ngày quyết định rằng con lại lớn thêm một chút, lại biết yêu thương thêm một chút. Để rồi một ngày nào đó trong vòng nhiều năm sau, con lại có thể thương yêu một cô bé như mẹ thương yêu con bây giờ. Con gái của con.
megara_chan
megara_chan
F.I.C.
F.I.C.

Nữ
Tổng số bài gửi : 53
Age : 28
Đến từ : Vampire Family
Tính tình : một chút táo bạo và không thik nơi ồn ào
Lĩnh vực văn chương : Nội Dung/Cốt Truyện
Điểm :
Ngày 28-2. 7 ngày... Left_bar_bleue22 / 99922 / 999Ngày 28-2. 7 ngày... Right_bar_bleue

Số lần bị warn :
Ngày 28-2. 7 ngày... Left_bar_bleue1 / 91 / 9Ngày 28-2. 7 ngày... Right_bar_bleue

Reputation : -1
Points : 4
Registration date : 18/10/2008

http://hocvienvampire.forume.biz

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết