Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Đăng Nhập

Quên mật khẩu

Google Search

[ G , Lá thư chẳng bao giờ gửi ]

Go down

[ G , Lá thư chẳng bao giờ gửi ] Empty [ G , Lá thư chẳng bao giờ gửi ]

Bài gửi by kiwi_chan Fri Nov 21, 2008 10:33 am

Lá thư chẳng bao giờ gửi
Gởi mày!

Tao không yêu mày, tao thật sự không yêu mày. Nhưng tao không biết mày lại có vị trí quan trọng trong tim tao. Tao không biết nữa. Mày nằm đó, đôi mắt nhắm nghiền, trông như thiên thần vậy. Mày đang ngủ, phải, mày thật sự đang ngủ, chỉ có điều, sau giấc ngủ này, mày sẽ chẳng bao giờ tỉnh lại được. Tao biết mày yêu tao nhiều lắm, nhưng tao lại không yêu mày. Tao chỉ xem mày là một đứa bạn thân trên mức bình thường nhưng lại không đủ để chạm đến tình yêu. Bố mẹ mày bảo mày bị ung thư máu, máu của mày nhạt hơn mức bình thường và mày biết mày sẽ chết. Và mày cũng đã nhiều lần hỏi tao :" Tao chết liệu mày có rơi một giọt nước mắt nào không?". Câu trả lời mà mày luôn nhận được là những cái lắc đầu vô tình của tao. Những lúc như thế, nụ cười của mày thoáng buồn, mày đâu biết, những lúc như thế nụ cười của mày còn làm tim tao buồn nhiều hơn thôi. Tao không khóc, trái tim tao chỉ đau thôi, đau lắm mày ạh. Bởi vì tao là con trai, mà con trai thì đâu thể nào mà khóc trước mặt con gái được chứ, cho nên, tao cố nuốt những giọt nước mắt ấy vào trong. Từng ngày, từng ngày, tao chứng khiến cảnh mày vật vã trên giường bện, và cũng từng ngày từng ngày, sức khỏe của mày càng yếu hơn. Những đợt hóa trị, những toa thuốc cực mạnh bàn mòn sức khỏe của mày dần dần. Tao....tao chịu không nỗi mày ạh. Mày là con bạn dễ thương của tao. Mày là một đóa hoa bách hợp, thơm ngào ngạt, đẹp lộng lẫy và dễ gần gũi vô cùng. Và cái ngày tao không mong chờ nhất cũng đã đến. Cái ngày mà mày chính thức thức rời xa tao. Lúc đó tao đang ngồi trong thư viện, bỗng gió từ đâu thổi đến, hất tung tấm rèm cửa sổ, nhưng lạ thật, con gió đó ấm lắm, như chính mày vậy.... Và tao cảm thấy như có ai ôm mình vào lòng và khẽ thì thầm bên tai:" Tạm biệt. Dù không thể ở cạnh mày được nữa nhưng linh hồn tao vẫn mãi bảo vệ mày....vì tao yêu mày" Rồi vòng tay ấy lỏng dần..lỏng dần, cho đến khi tao chẳng còn cảm thấy gì nữa. Và lúc đó, điện thoại của tao reo lên. Đầu dây bên kia là tiếng anh trai mày vang lên:" Kail, cậu đến bệnh viện đi, em gái tôi, con bé đi rồi"....
Chiều ngày hôm đó... tao đi dưới mưa, mặt cho nước mưa có làm rát mặt mình đi nữa, tao vẫn cứ đi. Nước mưa hôm nay mặn lắm, mặn đến nỗi, tao chẳng biết đó là nước mắt hay nước mưa nữa....
Lần đầu tiên tao khóc, lần đầu tiên tao khóc cho một đứa con gái, lần đầu tiên tao khóc cho chính tình cảm của tao dành cho mày. Tao trách sao tao hèn nhát quá, mãi chó đến lúc mày ra đi vĩnh viễn, tao vẫn chưa có thể nói với mày ba chữ mà tao luôn muốn nói :" Tao yêu mày"....

Tạm biệt mày, mối tình đầu của tao
Tao
Kail

đã duyệt
kiwi_chan
kiwi_chan
F.I.
F.I.

Tổng số bài gửi : 22
Age : 28
Lĩnh vực văn chương : Miêu Tả
Điểm :
[ G , Lá thư chẳng bao giờ gửi ] Left_bar_bleue8 / 9998 / 999[ G , Lá thư chẳng bao giờ gửi ] Right_bar_bleue

Số lần bị warn :
[ G , Lá thư chẳng bao giờ gửi ] Left_bar_bleue0 / 90 / 9[ G , Lá thư chẳng bao giờ gửi ] Right_bar_bleue

Reputation : 0
Points : -3
Registration date : 28/10/2008

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết